Trong cuộc sống hằng ngày, có những lúc chúng ta muốn tìm kiếm một sự kiện đặc biệt, một nét tươi mát để thay thế cho những khó khăn và căng thẳng. Đối với tôi, hôm nay là ngày Vàng, một ngày đặc biệt để nhìn lại những bước đi khó khăn và những bước tiến của mình.
Ngày Vàng không chỉ là một kỳ nghỉ dành cho bản thân, mà là một dịp để nhìn lại những bước đặt chân của mình trên con đường sống. Là một dịp để tưởng tượng về những bước tiến của bản thân, về những bước nhẹ nhàng hoặc bước chân dài đã đi qua. Là một dịp để hãi lánh những lo lắng và bối rối, để tìm kiếm ánh sáng của hi vọng.
Tôi sống tại Bình Định, một tỉnh nhỏ, ấp đậm, nơi màng cây rộn ràng và sông suối lưu dòng. Một nơi khá xa xa khỏi những sự kiện lớn lao của thành phố, nhưng nơi đây có một thứ vô cùng quý báu: bình an và yên tĩnh.
Bình Định là nơi tôi sinh sống, nơi tôi lớn lên, nơi tôi học hỏi và nơi tôi khám phá. Mỗi khi tôi nhìn ra cửa sổ phòng ngủ, tôi thấy sông Suối Bình Định tràn ngập ánh sáng mặt trời sáng sủa. Mỗi khi tôi bước ra ngoài, tôi hít vào không khí trong làm mát mắt, hít vào hương thơm của cây cối và hoa quê. Mỗi khi tôi ngồi trên bờ sông, tôi nghe tiếng suối gõ đập nhẹ nhàng vào bờ, tiếng còi gối của con chim và tiếng cười cười của trẻ em chơi bên cạnh.
Đối với tôi, Bình Định là nơi ấm áp, là nơi tôi có thể thở tự do. Nó là nơi tôi có thể yên tâm suy nghĩ về những điều quan trọng: về công việc, về gia đình, về học tập. Nó là nơi tôi có thể tìm kiếm ánh sáng của hi vọng, là nơi tôi có thể hạnh phúc với những bước tiến của bản thân.
Một trong những bước tiến quan trọng nhất của tôi là việc bắt đầu việc viết blog. Đây là một bước tiến khó khăn, nhưng cũng là một bước tiến đầy hi vọng. Tôi muốn chia sẻ với bạn đọc những gì tôi học được, những gì tôi trải qua. Tôi muốn chia sẻ với bạn đọc những bức tranh tâm hồn của mình, những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống.
Viết blog cho tôi là một dạng phản ánh của bản thân. Tôi có thể dùng nó để ghi lại những kỷ niệm quý báu, để chia sẻ với bạn đọc những điều tôi học được từ cuộc sống. Tôi có thể dùng nó để tìm kiếm ánh sáng của hi vọng, để hãi lánh những lo lắng và bối rối.
Tôi viết blog trên một website Việt Nam gốc, một nơi tôi có thể dùng tiếng Việt để ghi lại những suy nghĩ sâu sắc của mình. Tôi viết về cuộc sống ở Việt Nam, về những điều tôi trải qua tại Bình Định. Tôi viết về công việc, về học tập, về gia đình. Tôi viết về những bước tiến của bản thân, về những bước nhẹ nhàng hoặc bước chân dài đã đi qua.
Tôi viết blog để tìm kiếm ánh sáng của hi vọng. Tôi viết để hãi lánh những lo lắng và bối rối. Tôi viết để chia sẻ với bạn đọc những điều tôi học được từ cuộc sống. Tôi viết để tìm kiến ánh sáng của hi vọng trong ngày Vàng này.
Từng ngày, tôi hát với sông Suối Bình Định, hát với cơn gió mát mẻ và hát với cơn mưa yêu yếm. Tôi hát với ánh sáng mặt trời sáng sủa và hát với ánh sáng của hi vọng. Tôi hát với cơn ồn ào của thành phố xa xa và hát với ánh sáng của Bình Định gần gũi.
Từng ngày, tôi hát với bản thân và hát với cuộc sống. Tôi hát với ánh sáng của hi vọng trong ngày Vàng này. Tôi hát với ánh sáng của hi vọng trong tương lai không xa lạ. Tôi hát với ánh sáng của hi vọng trong mỗi ngày hôm nay.