Suối Cầu Xuân, một tên gọi huyền bí, lấp bề dưới sương mù của những kỳ ngẫu nhiên, là nơi mà trò chơi của Thúy Nàng dàn ra. Trong suốt suốt cây cối và sông suối, dàn rải những câu chuyện kỳ lạ, những khung cảnh tinh tế, và những nụ cười dịu dàng của những Thúy Nàng huyền hoả.
Trong suốt sông suối, có một trò chơi đặc biệt, một trò chơi không có tên gọi, nhưng khắp nơi đều có người gọi là "trò chơi của Thúy Nàng". Đây là trò chơi của những Thúy Nàng huyền hoả, mỗi khi suối cầu xuân dâng lên sương mù, chúng sẽ xuất hiện, kéo theo những con người naif và hân hoan.
Trò chơi này khác với bất cứ trò chơi khác. Không có quy tắc cố định, không có kẻ cầm quyền, không có thắng thua. Mỗi lần chơi, chỉ có sự ánh sắc của mắt Thúy Nàng, mỗi lần hát, chỉ có âm thanh cười cười dịu dàng. Trò chơi của Thúy Nàng là một trò chơi của tâm hồn, của giấc mơ, của niềm đam mê.
Một ngày đẹp trời, Tâm và Hồng, hai bạn bè naif, đi dạo suối cầu xuân. Họ đã nghe về trò chơi của Thúy Nàng từ bố mẹ, từ bạn bè, từ mọi người sống gần đó. Những câu chuyện huyền bí về những Thúy Nàng huyền hoả đã khơi dậy trong họ một nỗi hứng khát, một ước muốn khám phá.
Họ đi xuống suối cầu xuân, bước trên những bờ cát mịn màng, nhìn vào sông suối lạnh lẽo. Một lát nữa, họ thấy một cụ bà đứng ở bờ suối, mặc một bộ quần áo hương thơm, nhìn ra sông suối với ánh mắt dịu dàng. Cụ bà là người dẫn đường cho trò chơi của Thúy Nàng.
"Đến rồi," cụ bà nói với ánh mắt hào hứng. "Điều kiện đã sẵn sàng. Hãy theo tôi."
Tâm và Hồng không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của trò chơi này. Họ bước theo cụ bà xuống suối cầu xuân. Một lát nữa, họ thấy một con rừng ngang suối, rừng đầy những thú beo và hoa gai. Rừng này là nơi trò chơi diễn ra.
Cụ bà đứng trước rừng và gọi: "Thúy Nàng ơi, hãy cho chúng ta biết nếu có ai ở đây."
Một ánh sáng nhỏ bật lên trong rừng, một ánh sáng nhỏ như ngọn lửa tinh tế. Một phút sau, một câu hát nhẹ nhàng từ trong rừng: "Đến rồi, chúng ta sẽ chơi."
Cụ bà cười rạng rỡ: "Hãy vào rừng đi."
Tâm và Hồng bước vào rừng. Rừng đầy những thú beo và hoa gai quả thật là thật kỳ lạ. Những thú beo nhỏ nhắn như con mèo, những hoa gai quả hồng hồng như lửa tươi. Tâm và Hồng khó hiểu sao có thể có những thứ như thế trong một rừng.
Cụ bà giải thích: "Đây là rừng của Thúy Nàng. Mỗi Thúy Nàng có riêng một rừng. Chúng ta sẽ chơi trong rừng này."
Tâm và Hồng nhìn vào rừng với mắt toả sáng. Chúng ta sẽ chơi với Thúy Nàng! Chúng ta sẽ được gặp Thúy Nàng huyền hoả! Họ cảm thấy như chìm vào giấc mơ.
Cụ bà dẫn họ đến một khu vực trung tâm của rừng. Một lát nữa, họ thấy một phòng ngủ với tấm áo dài phủ lên cửa. Cụ bà bước vào phòng ngủ và gọi: "Thúy Nàng 1 ơi, hãy ra đón chúng ta."