Cứ Thứ Tư, tôi thường có một thói quen đặc biệt: hướng bắc. Điều này khác thường, bởi tôi sống ở miền Nam Việt Nam, nơi hướng bắc là hướng xa, hướng xa khỏi những thành phố đông nhộn và những cuộc sống mạnh mẽ. Tuy nhiên, mỗi Thứ Tư, tôi lại có một ưu thích đặc biệt dành cho hướng bắc.
Hồi tưởng lại lần đầu tiên tôi bắt đầu thói quen này, tôi chưa hiểu được lý do tại sao lại có thích hướng bắc. Có lẽ là một mưu kế để tránh xa sự ồn ào của đô thị, hay là một cách để tìm kiếm tâm trạng yên tĩnh. Một ngày Thứ Tư bình thường, tôi cất bước ra khỏi căn hộ, quay lưng lại hướng bắc và bước đi trên con đường dài dòng, hướng về phía xa.
Đường đi hướng bắc khá khó khăn, bởi không có nhiều phố cột giao thông hay cửa hàng quán ăn. Những làng trại nhỏ, những cây cối cổ kính, những con suối nhỏ dài là những scenery duy nhất trên con đường. Tôi thích nhìn vào những cây cối cổ kính, nhìn vào gốc rễ của chúng, nhìn vào những chiếc lá xanh tươi. Cảm giác của tôi là yên tĩnh, là an trú.
Đi hướng bắc cũng là một cách để tìm kiếm tâm trạng sâu sắc. Tôi có thể ngồi dưới một cây cối cổ kính, nghe tiếng suối chảy, nghe tiếng còi của chim trú ngụ trên cành. Tâm trí tôi được thả lỏng, được yên tĩnh. Tôi có thể suy nghĩ về những điều sâu sắc, về những suy nghĩ tương lai của mình. Hướng bắc cho tôi một không gian tâm lý tĩnh mịch, cho tôi cơ hội để suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và những mối quan tâm của tâm hồn.
Mỗi Thứ Tư, tôi cũng thích đặt chân đến một nơi nhỏ gọi là "thung lũng bắc". Nơi đây là một khu vực yên tĩnh, không có nhiều người ta quanh quẩn. Thung lũng bắc có những cây cối cổ kính lớn lao, có những suối dài dòng chảy suối mát mẻ. Tôi thích ngồi trên bờ suối, nhìn vào suối chảy suối mát mẻ, nhìn vào những con cá nhảy nhót trong suối. Cảm giác của tôi là yên tĩnh, là an trú.
Thung lũng bắc cũng là nơi tôi gặp gỡ những người bạn thân. Mỗi Thứ Tư, tôi thường gặp gỡ một vài người bạn thân ở nơi đây. Chúng ta ngồi dưới cây cối cổ kính, trò chuyện về những điều sâu sắc, về những suy nghĩ tương lai của chúng ta. Mỗi lần gặp gỡ nhau, chúng ta đều có cảm giác được nâng cao tâm trí, được trấn an tâm hồn.
Cứ Thứ Tư hướng bắc cũng là một thói quen của tôi để tẩu trừc khỏi sự ồn ào của đời sống hiện tại. Tôi có thể ngồi trên bờ suối hướng bắc, nghe tiếng suối chảy suối mát mẻ, nghe tiếng còi của chim trú ngụ trên cành. Tâm trí tôi được thả lỏng, được yên tĩnh. Tôi có thể suy nghĩ về những điều sâu sắc, về những suy nghĩ tương lai của mình. Hướng bắc cho tôi cơ hội để tẩu trừc khỏi sự ồn ào và nóng bỏng của đời sống hiện tại.
Mỗi Thứ Tư hướng bắc cũng là một thói quen của tôi để ghi nhớ những kỷ niệm đáng nể. Tôi có thể chụp ảnh với nền tường lành mịn của suối dài dòng chảy suối mát mẻ. Tôi có thể viết diary ghi lại những suy nghĩ sâu sắc của mình. Hướng bắc cho tôi cơ hội để ghi nhớ những kỷ niệm đáng nể của cuộc sống và để ghi nhớ những mốc quan trọng trong tâm hồn.
Cứ Thứ Tư hướng b